Một doanh nhân rất giàu có lái xe chở đứa con trai 1o tuổi của mình từ Sài Gòn về Tây Ninh với ý định cho con trai thấy đời sống ở quê hương xưa kia của ông nghèo khó như thế nào. Hai cha con trải qua 1 vài ngày ở nhờ trong căn nhà tranh của ng` bà con nằm giữa những thửa ruộng và làng quê buồn tẻ.
Trên đường quay về Sài Gòn, vị doanh nhân hỏi đứa con "Con thấy quê nội ra sa0?"
"khoái lắm đó ba!"
"Vậy con có thấy cuộc sống nông dân nghèo khổ ra sao không, nhất là nhà bác Sáu nơi ba con mình ở nhờ đó?!"
Cậu bé trả lời: "Con thấy rằng nhà mình chỷ nuôi 1 con chó Husky nhưng nhà bác Sáu có 4 con chó mực. Hồ bơi nhà mình chỷ tới giữa vườn lan của ba là hết còn dưới này ng` ta có 1 con rạch ko biết dài tới bao xa. Ba phải nhập khẩu lồng đèn từ Nhật để treo trong vườn cho đẹp còn vườn nhà bác Sáu khỏi cần vỳ c0n có thể nhìn thấy 1 bầu trời đầy sao về đêm. Ban công nhà mình chỷ ngó xuống dc cái sân trước còn từ nhà bác Sau con nhìn thấy cả chân trời. Nhà mình có 1 miếng đất nhỏ ở quận 1 để cất nhà sống còn dưới quê ng` ta có những cánh đồng ngút ngàn nhìn ko hết tầm mắt…"
Vị doanh nhân ko nói dc tiếng nào, tay run run điều khiển vô lăng xe…
Im lặng 1 lúc, đứa con trai nói tiếp: "Dù sao thỳ con cũng cảm ơn ba đã cho c0n thấy nhà mình nghèo thế nào"
"Nhà mình còn…nghèo hả con???" - ng` cha run rẩy hỏi.
"Đúng đó ba.Nhà mình nghèo nên con đâu có dám cho ng` ta cái mà con có. Con có đi chơi với thằng Duy Em - con bác Sáu.Nó mới 9 tuổi mà làm con tạo (cù) đẹp ơi là đẹp, thả vèo xuống đất là con tao cứ xoay vòng vòng nhỳn sướng mắt lắm! Con hỏi nó cho con con tạo đó dc ko là nó cho con liền ko ngần gại gì hết. Rồi buổi tối con mang máy Nintendo ra chơi cho đỡ buồn, thằng Duy Em thấy cũng xin chơi. Chơi 1 hồi thik quá nó hỏi con cho nó dc ko nhưng con từ chối ngay. Ngày hôm sau thỳ con mang trả lại nó con tạo…"
"Sao con thik mà lại đem trả cho Duy em vậy?"
"Con hỏi nó: Con tạo này tôi thik lắm nhưng xin trả lại bạn, vỳ có 1 cái tôi còn thik hơn - bạn làm ơn chỷ cho tôi cách bạn có thể cho ng` ta đồ chơi của bạn mà khỏi cần suy nghĩ gì cả, dc không?Nhưng nó không trả lời con,chỷ cười thôi!"
Vị doanh nhân vô cùng xúc động! Ông ko thể ngờ rằng chuyến đi này thay vỳ để dạy cho đứa con trai về sự nghèo khổ xung quanh nó, thành ra lại để cho nó dạy lại ông về chình "cái nghèo' của riêng ông. Con ng` thường đặt ra tiêu chuẩn về giàu-nghèo, thành-bại, nhưng quên mất rằng hạnk phúc ko bao giờ lệ thuộc vào giá trị vật chất hay sự nghiệp, nhưng ở cách mà ta biết tự thỏa mãn với những gì mà cuộc sống đã ban cho mỗi cá nhân.
"Khi về tới Sài Gòn, con sẽ bắt đầu làm 1 ng` giàu ba ơi,c0n ko muốn nhà mình nghèo nữa. Con chỷ có thể là 1 ng` thật sự giàu,như ông Bill Gates hay như thằng Duy Em, khi con dám cho những gì mình có mà ko cần suy nghĩ nhiều. Con sẽ đập ống heo con để dành mấy năm trời nay để mang đến ủng hộ quỹ cơm từ thiện của Viện máu huyết học. Mẹ nói nhiều ng` xếp hàng chờ cơm miễn mỗi buổi trưa ở đó, ba ak`…" - cậu bé nói trong niềm vui và rồi ngạc nhiên ko hiểu sao ba mình lại im lặng suốt hành trình còn lại! …
Sun Feb 27, 2011 9:35 am
-‘๑’ :: A14K64 Forum :: -‘๑’[BL] Dark Hunter Thứ bậc: